Tiêu Uyển Từ kẹt lại nửa ngày, cuối cùng mới nghĩ ra được một lý do, dù chính nàng cũng không mấy hài lòng.
"Là thiếp đố kỵ... Thiếp biết mình không nên có lòng đố kỵ này, nhưng mà thiếp vẫn không nhịn được mà sinh ra nó." Tiêu Uyển Từ chớp mắt, vành mắt đỏ hoe, giọng nói thấp xuống, thì thầm tựa như đang giấu kín một nỗi niềm: "Thiếp không muốn tận mắt thấy Hoàng thượng đi sang Phi Hồng Điện chỗ của Thẩm Thường Tại, như thế... chỉ khiến lòng thiếp rất đau, rất đau..."
Nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống, một cảm giác bi thương tràn ngập trong gian phòng. Đời trước không đi làm diễn viên, thật sự là đáng tiếc! Chỉ bằng vào tài nghệ muốn khóc liền khóc của nàng, sao có thể không đoạt lấy một chiếc cúp Kim Mã chứ!
"Trước đây Hoàng thượng đi đến cung của những tỷ muội khác, thiếp không nhìn thấy, cũng không muốn nhìn thấy. Nhưng tối nay, Hoàng thượng lại muốn đến Phi Hồng Điện, nơi đối diện với Cẩm Hoa Điện của thiếp... Thiếp thật sự không thể giả vờ như không thấy được nữa. Nên nghĩ rằng, nếu như thiếp ngủ sớm, thì sẽ không thấy, không thấy thì sẽ không đau lòng..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT