Khi bên đó đánh xong, hắn mới từ từ dựa vào người Thương Lâm, ánh mắt lạnh lùng quét qua mỗi người. “Chuyện hôm nay coi như là một bài học, sau này đừng để trẫm nghe được những lời bậy bạ ấy nữa.”
Mọi người đã bị tình cảnh lúc nãy làm sợ tới nỗi toát mồ hôi lạnh, nghe thế thì vội vàng quỳ xuống dập đầu, đồng thanh vâng dạ.
Thương Lâm nhìn những người đang quỳ dưới đất, khẽ mím đôi môi hơi khô, bốc một miếng bánh bỏ vào miệng. Còn Dịch Dương thì dựa vào lòng cô, uống từng hớp rượu từ cái chén ngọc trên tay cô. Tư thế ấy, thật giống một tay chơi, nằm nhấm nháp rượu trên gối của mỹ nhân.
Hiệu quả của việc răn đe này rất tốt, không còn ai dám đồn bậy đồn bạ gì nữa, còn các đại thần thì cũng nhận thấy được sự sủng ái cực độ của bệ hạ đối với vị công chúa Yến Quốc này. Giống như là bị quý phi mê hoặc tới mụ mị đầu óc trước đây vậy, bây giờ đổi thành hoàng hậu, nàng ta nói gì nghe nấy. Nói không chừng, còn có thể vì nàng ta mà đốt lửa đùa giỡn chư hầu[1] cũng nên.
Thương Lâm hơi lo lắng, quậy tưng bừng như thế phải chăng không được tốt lắm. Dịch Dương lại thản nhiên trả lời. “Có đôi khi cường quyền chính là thủ đoạn hữu hiệu nhất. Hơn nữa, trong thời gian này anh vốn định tỏ rõ thái độ của mình, để những đại thần ấy hiểu rằng những ngày tháng được sủng ái của con gái Hoắc Hoằng đã là quá khứ rồi, bây giờ hoàng đế đang si mê hoàng hậu.” hắn dừng một lúc, nói thêm. “Một hoàng hậu có cả Yến Quốc là chỗ dựa.”
Thương Lâm suy nghĩ đăm chiêu…
***

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play