“Cô sao thế?” Một lúc lâu mà vẫn không nghe cô trả lời, Dịch Dương nhướng mày. “Cái vẻ muốn nói lại thôi ấy của cô là có ý gì?”Lòng Thương Lâm vốn đã rối bời, nay bị hắn hối thúc thì càng quýnh lên, trong tình thế hoảng loạn đành phải tìm đại một lý do. “Tôi đến là để tranh luận với anh!”
“Tranh luận? Tranh luận chuyện gì?”
Lời vừa thốt ra, lòng Thương Lâm trở nên bình tĩnh hơn. Đúng là chuyện này làm cô rất để bụng, nói cho rõ thì cũng tốt. “Tại sao có rất nhiều chuyện anh không chịu nói cho tôi biết? Tôi cảm thấy chúng ta có quan hệ hợp tác với nhau, lẽ ra không nên giấu giếm nhau như thế chứ. Dù sao thì những chuyện anh làm không chỉ liên quan đến an nguy của mình anh mà còn liên quan rất lớn đến tính mạng của tôi. Tôi cảm thấy tôi cũng có thể giúp gì đó.”
Lời này nói ra với một tâm trạng oán trách, bởi vì khoảng thời gian này cô đã phải sống một cách chán chường, ngoại trừ ăn và ngủ thì không hề có giá trị gì nữa. Rõ ràng khi vừa tới đây, cô còn có thể làm trợ thủ cho Dịch Dương, chơi trò cung đấu, nhưng bây giờ chỉ như bù nhìn mà thôi.
Cô cảm thấy xảy ra tình trạng này đều là do Dịch Dương cố ý gạt cô ra ngoài kế hoạch của mình.
Dịch Dương khẽ chau mày lại. “Tôi giấu giếm cô?” Hắn nghiêm túc nghĩ lại. “Ý cô nói là tôi không cho cô biết nội dung cuộc đàm phán giữa tôi và Tô Kị?”
“Không chỉ có thế.” Thương Lâm nói. “Trước đó anh đã giấu giấu giếm giếm tôi rồi. Rốt cuộc thì anh lo là tôi sẽ làm lộ bí mật của anh hay là cảm thấy có nói với tôi thì cũng vô dụng?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play