Edit Ngọc Trúc
Thấy tiểu Tùng lại cựa quậy muốn chui ra khỏi ba lô, Giang Duy nhanh tay đè lại, giữ chặt cái túi, không cho con sóc nhỏ chạy loạn. "Đừng nháo, coi chừng biến thành con nhím đấy!"
Bên trong ba lô, tiểu Tùng kêu chi chi đầy ấm ức. Ngoài kia hạt thông đầy đất, tỏa ra hương thơm mê người, còn ngon hơn cả những thứ chủ nhân từng cho ăn. Nó vừa mới ăn một hạt thôi mà, siêu ngon! Sao có thể để yên trên mặt đất không nhặt về chứ? Phải gom lại mới được!
Giang Duy đang giữ chặt túi thì bỗng cảm thấy tay nóng lên. Nhìn xuống, anh giật mình thấy ba lô bị cháy thủng một lỗ nhỏ! Tiểu Tùng đã lén dùng dị năng để chui ra ngoài. Nó còn kêu chi chi như đang trách móc Giang Duy rồi nhảy xuống đất, định lao tới đống hạt thông.
Hùng Trì Viễn vung tay chộp lấy tiểu Tùng giữa không trung, nắm lấy cái đuôi nhỏ xíu của nó mà nâng lên. Ánh mắt lạnh lẽo khiến con sóc run rẩy, hai chân trước ôm chặt nhau, rõ ràng là bị dọa sợ. Trước mặt gã đàn ông này, nó thấy còn đáng sợ hơn cả chủ nhân!
Giang Duy nhận lại tiểu Tùng từ tay Hùng Trì Viễn, chọc nhẹ vào bụng nó rồi nghiêm giọng: "Dù có ngon đến mấy cũng không thể liều mạng mà chạy loạn! Ngoan nào, lát nữa sẽ cho ngươi hạt thông còn to hơn!"
Thế nhưng tiểu Tùng vẫn xị mặt, đôi mắt tròn xanh biếc cứ nhìn chằm chằm vào đống hạt thông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play