“Nơi này hẳn đã có người tới đây, xem ra đã vơ vét đi không ít đồ tốt.” Thượng Quan trưởng lão nhìn bốn phía, quan sát rồi ra kết luận này.
“Tên kia có lẽ không đi xa, mau đuổi theo!” Thượng Quan gia mắt sáng như đuốc, hai người tăng tốc xuyên qua nghĩa địa, đi về phía trước.Thứ có thể bị người cướp đi khẳng định có giá trị xa xỉ, đã đụng phải, há có thể buông tha? Phía trước, thiếu niên áo đen đang xuyên thẳng qua giữa một mảnh rừng rậm, bốn phía cổ mộc mọc um tùm che trời, tựa như một mảnh rừng rậm nguyên thủy bình thường.
Ngẫu nhiên còn có một ít độc xà độc trùng xuất hiện.
“Tên Thương Ngô tôn giả này sao lại biến nhà mình trở nên khó coi như vậy, có nghĩa địa thì cũng thôi đi, còn có sâu bọ.” Mộ Dung Thiên dùng một kiếm đánh chết một con rết cao hơn nửa người, nhíu mày lẩm bẩm.
“Nhưng vẫn còn may, hẳn là đi tiếp không xa là có thể đi ra ngoài rồi, cũng không biết rốt cuộc truyền thừa của Thương Ngô tôn giả ở đâu…”.
 Hắn vừa nói, vừa tiếp tục tìm kiếm phía trước.
Không bao lâu, hai người Thượng Quan Kiệt liền đuổi tới nơi này.
Nhìn con rết toàn thân màu u lục như ngọc bị chém thành hai đoạn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play