Nhìn Liễu Vân Thấm và Lăng Phi Sương rời đi, Thẩm An Tại sờ cằm, có chút ngơ ngác không hiểu.
Sao hắn cảm giác hôm nay Liễu Vân Thấm có chút khác so với trước kia? Còn bảo mình bảy ngày sau đi thả đèn giấy… Chẳng lẽ là trong lúc bất tri bất giác, thuộc tính mị lực của mình lại tăng lên không ít? Đang lúc Thẩm An Tại vui vẻ, thì một cái đầu tới gần.
Mộ Dung Thiên chớp chớp mắt, vẻ mặt mong đợi nhìn hắn.
“Sư phụ, thương thế của đồ nhi đã đỡ hơn, kế tiếp nên tu luyện thế nào đây?” Suy nghĩ bị kéo về, Thẩm An Tại nhìn thiếu niên áo đen phía trước, xem xét phát hiện thương thế của hắn quả thực đã được Tiêu Cảnh Tuyết chăm sóc rất mát tay, sau đó khẽ gật đầu.
“Trước đừng nóng vội, ta có dặn dò ngươi tặng quà cho Cảnh Tuyết, ngươi tiến triển thế nào rồi, có tặng được thứ mà nàng thích không?” “Đệ tử mua được không ít thứ, nhưng sư muội chỉ lấy một chiếc đèn hoa, còn nói nàng đã thật lâu không được thả đèn, nhìn bộ dáng của sư muội, hẳn là rất thích.” Mộ Dung Thiên mở miệng nói.“Đèn hoa à…”.
 Thẩm An Tại sờ cằm, âm thầm gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play