Hạ Hồng Anh nghe Hồ Bảo Quân nhắc tới lúc trước, trong lòng có oán khí, giọng điệu không tốt lắm nói:
- Khi đó con đã dùng hết nước hết cái khuyên mẹ, nhưng mẹ không nghe lọt tai, cố tình bị ma quỷ ám giúp nhà họ Tần đối phó Hạ Mộng, hiện tại hoàn toàn đắc tội với người ta rồi, hối hận lại có ịch gì?
Hồ Bảo Quân chưa bao giờ cho rằng mụ ta sai, đúng lý hợp tình kêu:
- Ta đây không phải cũng chúng chiêu sao? Nếu mày có năng lực, an bài công tác cho Đại Huy cùng hộ khẩu cho nó, ta hà tất phải đáp ứng nhà họ Tần kia.
Nghĩ đến hiện tại cháu trai bảo bối duy nhất, Hạ Huy chỉ có thể mặt mày xám tro đi làm đường, vừa mệt vừa đen lại gầy, Hồ Bảo Quân đau lòng muốn chết. Nhưng nếu không đi, cũng không mặt mũi trở về, cho nên cho dù có khổ hơn cũng phải cắn răng chịu đựng, mặc kệ nói như thế nào, cũng tốt hơn so với ở nông thôn.
Hạ Hồng Anh mẹ bà ta đem trách nhiệm đẩy đến trên đầu nhà mình, tức khắc ủy khuất, đè lại trái tim lạnh như băng, nước mắt vừa ngừng, lại theo gương mặt chảy xuống.
- Đến cuối cùng sao lại thành chúng ta sai? Lão thái thái người cũng quá không nói lý. Bởi vì mẹ mà làm cho quan hệ nhà chúng ta cùng nhà Hạ Mộng càng ngày càng không xong, rõ ràng hôm nay con hảo tâm tới nhắc nhở một câu, kết quả còn trách con lắm mồm, xen vào việc người khác, nếu là không có mặt mũi của Vệ Quốc, phỏng chừng là ngay cả con cũng sẽ không được bước vào cửa. Ô ô……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT