Trần Quốc Hương tất nhiên cũng thấy được Hạ Mộng đi tới, bà ta cũng chợt nhận ra Hạ Mộng càng xinh đẹp có khí chất hơn so với trước đó, Trần Quốc Hương lại càng hận đến ngứa răng. Dựa vào cái gì bọn họ làm con gái bà ta thảm như vậy, mà Hạ Mộng lại quần áo gọn gàng bộ dáng có lẽ là sống không tồi? Nhưng anh trai bà ta đã dặn dò qua, trong khoảng thời gian này là thời kỳ nhạy cảm, tạm thời không được phát sinh xung đột với nhà bọn họ, bằng không bất luận nhà họ Hạ xảy ra chuyện gì, chắc chắn sẽ đổ lên đầu bọn họ, hơn nữa nếu truy cứu lên, tình cảnh sẽ càng gian nan, cho nên, bà ta chỉ có thể cắn chặt răng nhịn rồi lại nhịn, áp cổ xúc động muốn đánh chửi Hạ Mộng kia xuống.
Hạ Mộng không phải người gỗ, tất nhiên cảm giác được rõ ràng Trần Quốc Hương có hận ý thật sâu với cô. Nhưng cô căn bản không để bụng, khinh thường, cong cong khóe miệng, đi lướt qua bà ta. Bởi vì nếu nói là hận, thì phải là cô hận bọn họ mới đúng, chuyện cô bị con gái bà ta mạo danh càng đúng lý hợp tình, có lập trường. Nếu bọn họ không đê tiện đánh cắp cơ hội vào đại học của cô, bọn họ sẽ không rơi vào kết cục hiện tại, tự làm tự chịu xứng đáng thôi.
Nhìn bóng dáng yểu điệu của Hạ Mộng nghênh ngang rời đi, Trần Quốc Hương gắt gao cắn môi, môi bị cắn thiếu chút nữa chảy máu.
Chờ bà ta trở lại phòng bệnh, rốt cuộc nhịn không được cùng chồng nói chuyện vừa đụng phải Hạ Mộng.
- Cũng không biết tiểu tiện nhân kia tới bệnh viện làm gì, ăn mặc gọn gàng, trang điểm xinh đẹp thì có thể thế nào? Còn không phải cũng chỉ là đi làm nhà xưởng đi, cả đời cũng chỉ được như vậy.
Nói như vậy khiến trong lòng Trần Quốc Hương cảm giác dễ chịu hơn chút. Cho dù bọn họ đều bị làm cho rất thảm, thì Hạ Mộng cũng không được chỗ tốt gì, cơ hội vào đại học cũng mất hoàn toàn.
Tần nghĩa xương cũng tiều tụy đi rất nhiều, sau khi ông tra tạm thời bị cách chức thẩm tra, không trở lại công tác, vốn chuyện này không tính là gì, nhưng anh vợ lại bởi vì chuyện này mà ngã xuống, thế như chẻ tre, rất nhiều người trước đó coi mặt mũi mà chiếu cố ông ta, giờ người ngã ngựa đổ, bọn họ lại tuôn ra chuyện của ông ta cho đồng nghiệp, cho nên ông ta muốn trở về rất khó khăn. Hơn nữa muốn đi móc nối quan hệ một chút thì khắp nơi vấp phải trắc trở, bị người xem thường, đến lúc này ông ta mới sâu sắc cảm nhận cái gì gọi là thói đời nóng lạnh. Ông ta lạnh giọng quát lớn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play