Trần Quốc Hương vừa nghe anh trai hỏi đến con gái, trong lòng lại đau đớn, nổi lên nước mắt:
- Không ổn chút nào, đặc biệt không ổn, nếu nó còn như vậy thì đoán chừng chắc chắn phải đi bệnh viện kia.
Bà ta không muốn để con gái đi đến cái chỗ đó để chịu khổ, chịu tội một chút nào, chồng bà ta khẳng định cũng nghĩ như vậy, đáng tiếc tình thế của bọn họ hiện tại không thể không thỏa hiệp.
Trần Quốc Thắng lại nhớ đến cháu gái ngoại nổi điên, bộ dáng điên cuồng đáng sợ, nhăn mày mà thở dài một hơi thật sâu:
- Không cần nghĩ nơi đó giống như hồng thủy mãnh thú, vạn nhất nó đi đến chỗ đó có thể trị được thì sao?
Trần Quốc Thắng tuy rằng có chút trách cháu ngoại gái không biết cố gắng, rước lấy nhiều phiền toái cùng trái đắng cho ông ta như vậy, nhưng người làm cậu là ông ta, vẫn luôn hy vọng nó có thể tốt lên. Rốt cuộc khác nhau tuổi tác, đường nhân sinh của nó còn dài.
Trần Quốc Hương đương nhiên ngàn vạn lần hy vọng con gái có thể điều trị tốt, nhưng sau đó bà ta hỏi qua rất nhiều người, trong lòng đã chán nản, thất vọng không dám ôm quá nhiều kỳ vọng. Nếu sớm biết mọi chuyện sẽ biến thành như hôm nay, thì cho dù thế nào bà ta cũng sẽ không đồng ý chuyện mạo danh này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play