Cố Mang thờ ơ quét mắt nhìn số tiền kia, giật giật khóe miệng, con ngươi lạnh lẽo mờ mịt khẽ cong lên, ý cười không rõ: "Không cần."
Cô xoay người, đè vành nón xuống, không nhanh không chậm đi xuống bậc thang, bóng lưng vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo.
Cố Tứ đi theo cô.
Đôi mắt già nua của ông cụ híp lại, tay cầm tiền cứng đờ giữa không trung, sắc mặt hơi trầm xuống.
Lôi Tiêu ở trong sảnh lớn thấy Cố Mang đi rồi thì mới bước ra: "Bố, thái độ của nó thế nào?''
Ông cụ cất tiền vào trong túi, hai tay đặt ở đầu rồng trên gậy chống: "Các con đều không nói sai, con bé này tính tình đã quái đản từ nhỏ, không quan tâm đến tình thân, là một đồ vô ơn, có thể trông cậy được nó có thái độ gì chứ."
Lôi Tiêu nhíu mày, hơi nóng nảy: "Vậy phải làm sao? Bố, lần trước con không thể thăng chức, rất có thể là do Cố Mang làm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play