Di Thường trầm mặc một hồi lâu mới nghe rõ Tư Lê nói.
"… Cái gì?"
Tư Lê lại lặp lại một lần: "Tuyên Nghê Tương không chết."
Không chết?
Di Thường nhìn về phía người đang nằm trong lòng ngực mình, Tuyên Nghê Tương vẫn nhắm chặt mắt, sắc mặt nhợt nhạt như tuyết, gương mặt ôn hòa và bình tĩnh.
Năm đó, nàng đã đào mộ bào táng Tuyên Nghê Tương, lúc đó nàng cảm thấy rõ ràng hơi thở đã ngừng, cơ thể cứng đờ, rõ ràng là đã chết. Làm sao có thể không chết?
Hai trăm năm qua, mỗi tháng nàng đều tới thăm Tuyên Nghê Tương, nhưng Tuyên Nghê Tương chưa bao giờ tỉnh lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play