Nàng chậm rãi bước tới bên bờ hồ, ánh mắt mơ màng nhìn mặt nước phẳng lặng, nơi không còn bóng dáng ai ngoài những bụi cỏ hoang đang xào xạc trong cơn gió lạnh lẽo. Khung cảnh hoang vu càng làm tăng thêm nét tiêu điều, tịch mịch.
Người thiếu nữ nàng đã chăm sóc suốt năm năm, cùng chàng thanh niên ôn nhuận như ngọc, giờ đây đã hoàn toàn biến mất.
Là một Tế Hồn Thi sống nhờ vào thù hận, khi chấp niệm buông bỏ, Tống Dao cũng như bộ hài cốt kia, cùng nhau tiêu tán giữa nhân gian.
Nàng buông tay, để bản thân đi vào luân hồi, không còn bị nỗi hận vô hình giam cầm nơi trần thế.
Hai mươi lăm năm sau, rốt cuộc nàng cũng có thể ôm lấy người mình yêu thêm một lần nữa.
Sống cùng giường, chết chung mộ.
Sợi tơ hồng trên cổ tay Khánh Nhi tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ. Giữa lồng ngực, một cơn đau nhói bất chợt truyền đến, nhưng rồi thoáng chốc lại lặng như chưa từng xuất hiện. Nàng hoang mang đưa tay đặt lên tim, lòng rối bời khó tả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play