Vấn đề mẹ chồng nàng dâu đè nặng mấy chục năm trong lòng của Vương Thúy Phân, cứ như vậy bị bà ấy nghĩ thông suốt, giống như rẽ mây thấy ánh mắt trời. Bây giờ Vương Thúy Phân chỉ cảm thấy vô cùng thoải mái, không có chuyện khó khăn gì có thể đánh ngã mình, cũng không để trong lòng chuyện liên quan của chị cả Diệp nữa.
Gả cho người ta rồi, từ này về sau có năng lực ra mặt cho mình cũng chỉ có cha anh, bây giờ Đại Muội không hiểu, nhưng có lúc sẽ hiểu được, nếu đến ngày đó, con gái lớn sẽ biết cha mẹ đáng tin cậy hơn bà nội.
Tâm trạng Vương Thúy Phân tốt lên, nhìn Diệp Thư Hoa cũng thuận mắt, ngay cả đống xương đã gặm xong cô cũng không nỡ ném đi, ngậm trong miệng giống như chó nhỏ yêu thích gặm xương Vương Thúy Phân cũng chỉ nhíu mày lại, trong lòng an ủi mình, người nhà quê cũng không cần xem trọng nhiều phép tắc như thế, có chút nhà nghèo ăn thịt muối cùng là như vậy, một cục xương cũng có thể l.i.ế.m cả tháng.
Dù gì Tiểu Muội cũng không phải là con ch.ó nhỏ l.i.ế.m xương phát ra tiếng "chặc chặc", mặc dù cô tham ăn, nhưng lối ăn lại rất tốt, cái miệng nhỏ nhắn kia gần như không phát ra chút âm thanh nào, cho nên không tính là quá khác người.
Vương Thúy Phân cứ thuyết phục mình như vậy, hoàn toàn làm như không nhìn thấy hành động của con gái.
Chẳng qua cho dù có phần dung túng của Vương Thúy Phân, Diệp Thư Hoa cũng không l.i.ế.m quá lâu, tủy xương bên trong đã bị hút sạch, cô không lưu luyến chút nào phun xương ra, đặt chén trên bếp lò: "Mẹ, con ăn xong rồi!"
Vương Thúy Phân chống đầu gối đứng lên: "Ăn xong thì đi tìm quần áo, chuẩn bị tắm."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play