Mắt Vương Thúy Phân lộ vẻ giận dữ: "Yên lặng ăn thịt trong bát của con đi!"
Sớm biết con bé này được voi đòi tiền, bà cũng sẽ không nói rõ ràng như vậy.
"Vâng ạ." Diệp Thư Hoa vừa sợ vừa ngoan cầm chén lên.
Vương Thúy Phân cũng không phải thật sự tức giận, thấy Diệp Thư Hoa nghe lời như vậy, sắc mặt mà ấy cũng dịu lại, thậm chí còn có mấy phần tự đắc, có người không nhìn nổi bà cưng chìu con gái, nói bà chiều hư Tiểu Muội, chỉ có bà biết, Tiểu Muội nghe lời hơn những người khác.
Nghĩ vậy, Vương Thúy Phân lại mỉm cười: "Nghe lời của mẹ không sai đâu, ở bên cạnh cha con sẽ có chỗ tốt, có chuyện tốt gì cha con cũng sẽ nhớ đến các con."
Nói trắng ra chính là đứa trẻ biết khóc sẽ có kẹo ăn.
Diệp Thư Hoa luôn luôn nhớ ăn không nhớ đánh, vào lúc này đang ăn thịt sườn thơm ngát, tất nhiên là tin tưởng và nghe theo mẹ, gật đầu liên tục: "Vâng vâng, nghe mẹ sẽ có thịt ăn."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play