Diệp Tiểu Muội và anh Tống tay nắm tay đi ra cửa lớn trường học.
Trường học của bọn họ không có đoạn đường phồn hoa ở Bắc Kinh, khách sạn gần trường học cũng đều gọi nhà nghỉ, có điều lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, từ bên ngoài nhìn vẫn tốt hơn nhà nghỉ trong huyện rất nhiều, nói vậy hoàn cảnh bên trong cũng sẽ không quá kém.
Điều này làm cho Diệp Tiểu Muội lại dấy lên hứng thú với chuyện mướn phòng, vẻ mặt hưng phấn đứng trước quầy, còn tích cực hơn Tống Thanh Huy, mở miệng nói ngay: "Dì ơi chào dì, chúng cháu đi mướn phòng."
Tống Thanh Huy không nhịn được cúi đầu nhìn mũi chân, dù sao"mướn phòng" trong miệng Diệp Tiểu Muội, theo người bình thường nói có hàm nghĩa không giống lắm, nhưng anh cũng không nghĩ ra đến tột cùng điểm "không giống" ở chỗ nào, không thể làm gì hơn là trầm mặc.
DTV
Dì ở nhà nghỉ cũng cảm thấy cách nói của Diệp Tiểu Muội có hơi đặc biệt, thế nhưng ý tứ mặt chữ cũng rất dễ hiểu, chính là muốn thuê phòng, vì thế vẫn coi như bình tĩnh hỏi: "Muốn mấy phòng?"
Diệp Tiểu Muội giòn giã nói: "Một phòng ạ!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT