Tuy đều là người một nhà nhưng mạch suy nghĩ của mỗi người lại không giống nhau, bà nội Tống và cha Tống không hề cảm thấy lời Diệp Tiểu Muội nói có gì vả mặt, dù sao lúc trước Tống Thanh Huy không tiện nói tỉ mỉ trong thư, bây giờ nghe Diệp Tiểu Muội nhắc tới, hai mẹ con đều thật sự cảm thấy hứng thú mà hỏi: “Tiểu Muội, cháu nói là bởi vì nhà cháu thu xếp xem mắt cho cháu, Tiểu Huy mới vội vã đến nhà cháu cầu hôn?”
Diệp Tiểu Muội cũng hiểu việc này không có gì đáng giấu giếm, thứ nhất lúc cô quyết định đi coi mắt cũng rất tự giác chia tay với anh Tống rồi, thứ hai, cuối cùng cô cũng không đến thành phố, anh Tống vừa đến nhà thì mọi tính toán đều đã bị nhỡ, cô hoàn toàn không có lỗi với anh Tống về chuyện này. Cho nên bà nội Tống và Cha Tống hỏi thăm, cô cũng rất thành thực gật đầu, còn lên án một câu: “Đối tượng là do đồng nghiệp của anh ba cháu giới thiệu, anh Tống vừa đến nhà, cha cháu còn đích thân vào thành phố xin lỗi đồng nghiệp của anh ba, từ chối ý tốt của ông ấy.”
Khiến cô bỏ lỡ một đối tượng xem mắt có điều kiện cực kỳ tốt.
Nghe thấy vẻ lên án trong giọng điệu của Diệp Tiểu Muội, Tống Thanh Huy mấp máy môi, ngay trước mặt cha mẹ bề trên, anh không tiện đôi co tại chỗ cùng Diệp Tiểu Muội, sau đó cảm thấy hơi khó chịu mà nghĩ, may mắn anh tới nhà đúng lúc, nếu thật sự để cho Diệp Quân Hoa dẫn cô vào thành phố xem mắt thì e là bây giờ Diệp Tiểu Muội vô tâm này đã không còn nhớ anh là ai rồi.
Tống Thanh Huy oán thầm, bà nội Tống và Tống Anh Thịnh thì trợn mắt há mồm, Tiểu Huy viết trong thư dễ nghe như vậy, nói cha mẹ Tiểu Muội thấu tình đạt lý, phải lấy được sự đồng ý của cha mẹ bề trên mới bằng lòng mối hôn sự của bọn họ, thì ra tình huống thật sự là “một nhà có gái trăm nhà cầu”, đã có người đang thu xếp xem mặt cho Tiểu Muội, không cẩn thận là cô gái tốt sẽ thành của người khác!
Chỉ nghe dăm ba câu của Diệp Tiểu Muội, đám bà nội Tống đều có thể tưởng tượng sự sứt đầu bể trán, lửa cháy đến nơi của Tống Thanh Huy ngay lúc đó, khó trách anh gấp gáp như vậy, viết hết lá thư này đến lá thư khác về cầu xin.
Tuy Tống Thanh Huy là ruột thịt nhưng bà nội Tống và Tống Anh Thịnh lại không hề thương xót cho việc anh gặp phải, đương nhiên càng không có ý định giận chó đánh mèo lên Diệp Tiểu Muội. Cô gái được hoan nghênh không phải là lỗi của cô, người lại Tiểu Huy nhìn thì chín chắn vững vàng, không ngờ còn có lúc tuổi trẻ ngông cuồng như thế. Bà nội Tống nhìn sắc mặt nghiêm trang của anh cũng cảm thấy tức cười, vỗ bắp đùi nói vuốt đuôi trêu ghẹo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play