Bà nội Tống cười không khép được miệng. Người già rồi chỉ thích trong nhà thật náo nhiệt, mỗi ngày ngậm kẹo đùa cháu là tốt nhất, đáng tiếc con cháu nhà bọn họ đều có chí khí lớn, lần lượt ra sức ở trời nam biển bắc, cho dù là mấy người ở bên cạnh cũng bận rộn đến mức không có thời gian ở cùng bọn họ. Khó lắm mới đợi đến khi Tiểu Huy dẫn Tiểu Muội trở về, cho dù là bởi vì nguyên nhân thời tiết không tiện ra ngoài chơi, bà cũng coi như bọn trẻ ở nhà với họ. Căn nhà lớn vắng lặng thường ngày trở nên náo nhiệt, bà nội Tống là người vui mừng nhất.
Nhưng mức độ vui vẻ của Diệp Tiểu Muội cũng tương đương với bà nội Tống. Lúc ở nhà họ Diệp, cô vô cùng chờ mong ngày anh Tống đến Bắc Kinh là bởi vì ở nông dân lâu đến mức không còn gì thú vị nữa, đừng nói nhà anh Tống ở Bắc Kinh, cho dù là huyện thành nhỏ quanh nhà họ, cô cũng sẽ ôm sự chờ mong như vậy. Có điều sau khi tới Bắc Kinh, không ra khỏi cửa đi dạo cũng không sao, dù sao đời trước cô không phải người Bắc Kinh nhưng có nhà ở Bắc Kinh, đám bạn gây dựng sự nghiệp có lòng cầu tiến hơn cô cũng ở Bắc Kinh, khiến cô hàng năm có hơn phân nửa thời gian đều ở Bắc Kinh ăn nhậu chơi bời, vô cùng quen thuộc đối với chỗ này.
Trên thực tế, làm cô chủ xinh đẹp giàu có không thể giả được, đời trước cô chiêu nhà họ Diệp có không ít bất động sản, là con gái “không chịu thua kém” thế hệ này của nhà họ Diệp, còn chưa tốt nghiệp đại học mà cha cô đã mua nhà cho cô ở New York, nói là chuẩn bị ngày sau cô đi du học sẽ dùng. Mẹ cô vừa nghe nói, ngay sau đó đã mua căn nhà kiểu tây cho cô tại châu Úc, muốn về sau cô đi du học ở châu Úc. Đáng tiếc sau khi tốt nghiệp cô chủ Diệp chuyên chú ăn chơi hát lượn, căn bản không có ý định đi nước ngoài học bồi dưỡng, chỗ nhà cha mẹ chuẩn bị liền trở thành căn cứ địa trên khắp thế giới của cô, bản thân có nhà sẽ thoải mái hơn ở khách sạn nhiều, chí ít bất cứ lúc nào đều có chỗ ăn chơi.
Hảo hán không nhắc tới sự dũng mãnh trước đây, bây giờ Diệp Tiểu Muội đã không còn hy vọng xa vời du lịch khắp nơi trên thế giới nữa, bây giờ ở nhà bà nội Tống có thể hưởng thụ hệ thống sưởi ấm, tắm nước nóng bất cứ lúc nào, còn có TV để xem thì cô đã hạnh phúc quên hết tất cả rồi, dù cho TV chỉ là tivi đen trắng kiểu cũ.
Lúc được bà nội Tống kéo đi xem TV, Diệp Tiểu Muội còn giật mình không có tiền đồ, lại còn có TV, đây rốt cuộc là gia đình thần tiên gì thế này! Nhưng nghĩ lại thì ngay cả hệ thống sưởi ấm và nước nóng hai tư trên hai tư mà nhà bà nội Tống đều có thì TV cũng là chuyện bình thường. Diệp Tiểu Muội thích ứng hiện thực rất nhanh, tràn đầy phấn khởi nhìn TV, thi thoảng còn thầm cảm khái ở trong lòng, TV trắng đen vẫn hơi nhỏ, chất lượng màn hình cũng không tốt, nếu như có TV màu thì tốt rồi.
Mới vừa nghĩ như vậy, bà nội Tống ở bên cạnh đã cười nói: “Nếu như các cháu không cần xuống nông thôn nữa thì bà sẽ đi đổi TV màu, nghe nói bây giờ TV màu vừa lớn, hình ảnh vừa đẹp, chắc chắn Tiểu Muội sẽ thích.”
Thì ra thật sự có TV màu rồi, Diệp Tiểu Muội rất là tò mò hỏi: “Bà nội, TV màu bao nhiêu tiền một cái ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT