Tuy là nghĩ như vậy không hiếu thuận với cha mẹ, nhưng anh cùng Diệp Tiểu Muội còn chưa kết hôn, không thể nói là vô tư lự. Nếu thật sự để cho mẹ và Diệp Tiểu Muội ở dưới một cái mái hiên sớm chiều ở chung hơn một tháng thì nhất định sẽ sinh ra rất nhiều thị phi. Diệp Tiểu Muội yếu ớt tùy hứng đã quen, nếu như làm ầm lên đòi về nhà chia tay với anh thì anh đúng là không có cách nào đối với cô.
Người được thiên vị đều không lo ngại gì, Tống Thanh Huy biết dù thế nào mẹ cũng sẽ không làm khó anh, nhưng Diệp Tiểu Muội thì lúc nào cũng có thể nói tạm biệt với anh, anh cũng chỉ có thể tóm chặt người khó dây dưa hơn. Hơn nữa không trở về nhà ở không phải là không nhận cha mẹ, chỉ cần mẹ và Tiểu Muội ở chung tương đối hòa hợp thì anh cũng có thể dẫn Tiểu Muội về nhà ăn cơm với cha mẹ mỗi ngày, buổi tối lại về chỗ bà ở, cũng coi như tất cả đều vui vẻ.
Nghĩ như vậy, Tống Thanh Huy bèn cười nói: “Kỳ nghỉ thăm người thân lần này tương đối dài, đội trưởng bảo bọn em trở về đội trước tết Nguyên Tiêu là được.”
Tai bà nội Tống rất thính, quay đầu lại hỏi: “Trở về trước tết Nguyên Tiêu, thế không phải là được ở nhà chúng ta hơn một tháng ư?”
“Đúng ạ.”
Đạt được câu trả lời hài lòng, tất nhiên bà nội Tống cười không khép được miệng, vỗ mu bàn tay của Diệp Tiểu Muội trêu ghẹo nói: “Thời gian này đủ dài rồi, ngày khác cả nhà chúng ta đến Thiên An Môn chụp ảnh gia đình, ngoại hình Tiểu Muội xinh xắn như thế, chụp thêm mấy bức cho cháu để mang về nhà cho người thân xem.”
“Đúng rồi, nghe nói bây giờ kết hôn còn thịnh hành ảnh chụp kết hôn gì đó? Chúng ta không thể tụt lại phía sau, cũng đi chụp mấy bức treo trên tường, để tất cả mọi người được ngắm ảnh kết hôn hợp mốt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT