Tống Thanh Huy đã rất lâu không tới nhà họ Diệp rồi, dù sao anh cũng rất tán thành và ủng hộ chính sách khiêm tốn của đội trưởng Diệp, cho nên để cho ổn thoả, anh cố ý cách mấy ngày mới tới.
Nhưng thời gian quá lâu, an toàn thì an toàn rồi, chỉ là có chút không theo kịp “trào lưu mới” của nhà họ Diệp, bởi vì anh hoàn toàn không biết gì về “tiền đặt cược” của Diệp Tiểu Muội và Sở Hàm. Dựa vào sự hiểu biết vốn có của anh đối với Diệp Tiểu Muội, khi nghe Vương Thúy Phân nói cô ở trong phòng đọc sách thì Tống Thanh Huy vô thức cho rằng Diệp Tiểu Muội đang xem các loại tiểu thuyết.
Lúc Tống Thanh Huy phát hiện Diệp Tiểu Muội đang đọc sách giáo khoa đường hoàng thì khá kinh ngạc, không nhịn được lại gần một chút, nhìn mấy lần cho chắc chắn mới tò mò hỏi: “Tiểu Muội, sao đột nhiên lại đọc sách giáo khoa thế?”
Diệp Tiểu Muội vò đầu bứt tai vì học tập, khó lòng phòng bị, kẻ đầu sỏ hại cô lưu lạc tới mức độ này lại làm như không có chuyện gì, Diệp Tiểu Muội đương nhiên rất oán giận, nhìn anh chằm chằm một cách u ám: “Chẳng phải đều tại anh đấy ư?”
Tự dưng đội một cái nồi to, Tống Thanh Huy cũng rất khó hiểu: “Đã rất nhiều ngày anh chưa tới rồi, có thể làm gì chứ?”
“Dù sao thì cũng là do anh hại đấy.” Diệp Tiểu Muội vẫn rất cố chấp muốn ụp nồi lên trên đầu anh, nguyên nhân thực sự thì cô không tiện nói, cho nên đổi một cách giải thích.
“Nếu như không phải anh đột nhiên giở quẻ thì chị Sở Hàm sẽ không nói em nói không giữ lời, hại em phải chịu trừng phạt vô nhân đạo như thế.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play