Tống Anh Ngọc không nghĩ tới một câu nói trêu đùa khiến mẹ không vui, ngượng ngùng cười, lại đề nghị: "Nếu không thì con bảo Thành Hải hỏi cha nó thử, xem có thể thu xếp chức văn chức cho Tiểu Huy không?"
Trương Thành Hải là chồng Tống Anh Ngọc, vợ chồng bọn họ đều là quân nhân, cha Trương Thành Hải là phó bí thư ủy ban thành phố, những năm trước đây tình thế gay gắt, những gia đình như bọn họ càng dễ bị nhìn chằm chằm, trái lại không dám làm thêm gì cho người nhà, bây giờ thì không có vấn đề gì.
Bà nội Tống lại lắc đầu nói: "Con đừng làm việc hấp tấp, Tiểu Huy nói rồi, thằng bé ở nông thôn rất tự tại, đội trưởng của bọn nó làm người trung hậu chính trực, rất chăm sóc đám thanh niên trí thức bọn nó, thằng bé ở bên kia không khổ cực, còn có thể an tâm đọc sách."
"Quốc gia không thể tiếp tục rối loạn, bên trên sớm muộn cũng sẽ ý thức được xã hội kiến thiết không thể rời bỏ người có học vấn hiểu tri thức chân chính. Tiểu Huy nói bây giờ thằng bé còn trẻ, muốn đọc thêm vài cuốn sách, nếu có một ngày khôi phục thi đại học, thằng bé cũng không tới mức luống cuống tay chân."
"Ý nghĩ của Tiểu Huy rất tốt, con nghe Thành Hải nói quả thật có người đề nghị như thế, chỉ là đó là của mấy người bây giờ đang độc tài quyền to, đề nghị này không có cách nào thông qua."
Bà nội Tống cũng thở dài: "Thói đời thật là không có công bằng."
Tống Anh Ngọc thấy thế trái lại không tiện nói gì, vội xốc tinh thần hỏi: "Lần này trong thư Tiểu Huy viết gì thế ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT