Vội vàng phát thẻ người tốt cho anh Tống, Diệp Tiểu Muội vui vẻ đến muốn nhảy nhót giơ tay lên nói: "Vậy thì tốt quá, anh Tống anh mau đeo giúp em đi!"
Tống Thanh Huy lại sững sờ, có chút phòng bị: "Em không thể tự đeo sao?"
"Đương nhiên không thể." Diệp Tiểu Muội ngẩng cao đầu, vô cùng hăng hái tỏ vẻ: "Đồng hồ đeo tay do anh Tống tặng, phải là anh tự tay đeo cho em mới có ý nghĩa mà."
DTV
Điệu bộ Diệp Tiểu Muội ngụy biện, có lúc nghe còn có chút đạo lý, Tống Thanh Huy bất đắc dĩ, ngược lại cũng biết nghe lời phải lấy đồng hồ đeo tay ra, cúi đầu đeo lên cho cô. Diệp Tiểu Muội tỏ vẻ rất hài lòng, cũng phối hợp chủ động đi tới phía trước hai bước, dựa vào anh rất gần, còn kém chống mũi chân thôi.
Tống Thanh Huy cũng không rảnh bận tâm cô mờ ám, đang nghiêm túc đeo đồng hồ cho Diệp Tiểu Muội. Tự anh đeo đồng hồ ngược lại rất nhuần nhuyễn, mà đeo giúp người khác lại là lần đầu tiên. Buổi tối ánh sáng cũng không tốt, Tống Thanh Huy vùi đầu "khổ chiến" một hồi lâu, mới nghe thấy tiếng "lạch cạch" lanh lảnh, cuối cùng dây đeo đồng hồ cũng móc lại, thậm chí Tống Thanh Huy muốn lau mồ hôi cho mình. Anh ngẩng đầu đang muốn nói gì đó, mới phát hiện Diệp Tiểu Muội chẳng biết lúc nào tiến tới trước n.g.ự.c anh, một đôi mắt to không chớp lấy một cái nhìn anh, trong nháy mắt đã quên sạch sành sanh lời muốn nói.
Anh vốn nên lùi về sau, lại đột nhiên không cách nào tự kiềm chế tiến vào trong đôi mắt sáng rực như vì sao trên trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT