Sở Hàm sống lại ba năm chỉ muốn biết, cô gái nhỏ trước mặt này có phải là đồng hương trong truyền thuyết của cô ấy hay không? Cô ấy cũng không muốn làm gì, chẳng qua cô đơn quá lâu, muốn tìm một người bạn có thể nói chuyện về đời trước, sưởi ấm lẫn nhau mà thôi.
Cho đến bây giờ Diệp Thư Hoa cũng là người có chút giống "đồng hương" mà Sở Hàm gặp được, dù Sở Hàm đã nhìn rõ được bề ngoài khôn khéo nhưng bên trong ngốc nghếch vụng về của cô gái nhỏ này, nhưng vẫn không nhịn được muốn thăm dò.
Dù cho cô thật sự không phải đồng hương, làm bạn cũng không có chỗ xấu, ngày sau có thể sờ mèo, à không, làm bạn tốt.
Trong lòng Sở Hàm suy nghĩ rất nhiều, nhưng trên mặt lại không có lộ ra vẻ muốn kéo gần quan hệ với Diệp Thư Hoa, còn chỉ đồng bạn thanh niên trí thức khác cách đó không xa với cô: "Đồng chí Trương Lệ Dung cũng là thanh niên trí thực của đại đội Song Cương, cô ấy đến từ phía Bắc bọn chị gặp nhau ở trạm xe lửa, sau đó cùng đi đến công xã, Lệ Dung cũng là một người rất dễ thân thiết..."
DTV
Diệp Thư Hoa theo ngón tay của cô ấy nhìn qua, còn chưa thấy rõ bộ dạng của một vị thanh niên trí thức khác, đã thở dài nói: "Nhiều đồ ghê."
"Bởi vì không biết phải sống ở chỗ này bao nhiêu năm, trong nhà sợ xài tiền bậy bạ, cho nên đồ có thể sử dụng đều bị nhét vào mang đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT