Sau đó thẳng cho đến khi ăn cơm trưa xong, đừng nói đến chuyện đưa thư tình cho anh Tống, từ khi Tống Thanh Huy đến, cô và anh cũng không nói chuyện vượt quá năm câu.
Cũng may Tống Thanh Huy làm người tương đối lễ phép, cơm nước xong, những người khách khác còn chưa tan cuộc, anh cũng ngại rời đi trước, cho nên vẫn ở lại nhà họ Diệp làm khách.
Mấy năm nay lúc rãnh rỗi có quá ít hoạt động giải trí, đánh bài là trò chơi được hoan nghênh nhất, có chút tẩu hỏa nhập ma, dù không cược tiền, cũng có thể chơi từ sáng đến tối, chơi một ngày cũng không ngán. Cho nên mới ăn cơm xong, bàn đánh bài lại mở ra chiêng trống rùm beng, bốn vị trí, chừng mười người xếp hàng chờ đến lượt mình chơi, Tống Thanh Huy ngại đi lên chiếm vị trí, đứng bên ngoài nhìn bọn họ đánh.
Diệp Tiểu Muội biết cơ hội đến rồi, cô nhìn sang đối diện, Diệp Đại Bảo mới vừa tỉnh ngủ cũng đã ăn no, giờ phút này đang vui vẻ vung múa, Lâm Hồng Mai kiêu ngạo ôm cậu bé chia sẻ kinh nghiệm nuôi trẻ em với mấy chị em dâu. Diệp Tiểu Muội rất không có mắt nhìn đi đến, vỗ tay với cậu bé: "Đại Bảo thức dậy rồi, nhiều ngày cô út không có gặp cháu, tới để cô út ôm cái nào."
Tất nhiên Diệp Tiểu Bảo chỉ biết toe toét cười ngây ngô nghe không hiểu lời của cô nói, chẳng qua vẫn rất vui vẻ dang hai tay nhào đến chỗ cô, mẹ cậu bé cũng ngăn cản không được.
Mới vừa rồi Lâm Hồng Mai còn nói khoác loác con trai nghe lời mình nhất, lúc này nụ cười cứng đờ, dùng sức ôm chặt con trai không để cho cậu bé nhào qua. Nhưng Diệp Đại Bảo là người nóng tính, vội vàng đến mức đứng lên đùi của mẹ mình, không kịp chờ ngã về phía cô út.
Lâm Hồng Mai: ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play