Tống Thanh Huy cười đồng ý, sau đó lại giống như vô tình hỏi: "Cậu nói Tiểu Muội bị thím Diệp bắt gặp ăn vụng một mình, có phải xảy ra vào ngày chúng ta từ trên núi trở về không?"
Diệp Quân Hoa không có nghi ngờ anh, cười nói: "Chính là ngày đó, ngày đó là ngày cuối cùng mọi người vào núi cho năm trước." Cho nên anh ấy cũng nhớ vô cùng rõ ràng.
Tống Thanh Huy biết đại khái tại sao Diệp Tiểu Muội bị bắt ăn vụn rồi, nói cho cùng cũng liên quan đến chuyện anh không viết thư trả lời. Diệp Tiểu Muội không biết là tức giận hay là đau lòng, có lẽ là muốn ăn chút thịt bò khô làm dịu tâm trạng, kết quả bị thím Diệp bắt tại trận, thịt bò khô cũng không ăn được, có thể nói là người và tài đều không có.
Nghĩ như vậy, Tống Thanh Huy có chút đồng tình khó hiểu đối với Diệp Tiểu Muội, chính là không biết Diệp Tiểu Muội nhận đả kích gấp đôi, là vì không nhận được sự đáp lại của anh nên khó chịu hơn, hay là mất thịt bò khô làm cho cô khó chịu hơn.
Dựa theo truyền thống tốt đẹp thuơng hương tiếc ngọc, sau khi tiễn Diệp Quân Hoa xong, Tống Thanh Huy theo bản năng muốn trở về ký túc xá tìm chút đồ ngon mang đi an ủi Diệp Tiểu Muội một chút. Chẳng qua mới vừa đi đến cửa phòng, đã bị đồng chí phụ trách ba bữa cơm hôm nay gọi lại, đối phương tò mò hỏi: "Tống Thanh Huy, mới vừa rồi đồng chí Diệp Quân Hoa tìm anh nói gì vậy?"
Một lời thức tỉnh người trong mộng, đột nhiên Tống Thanh Huy thu hồi bước chân lại, trong lòng nghĩ cho dù có đồ ăn ngon cũng không thể đưa, lần này thiếu chút nữa bị Diệp Tiểu Muội "ỷ lại". Cũng bởi vì anh âm thầm đưa thịt bò khô, thật vất vả mới khéo léo từ chối Diệp Tiểu Muội, bây giờ lại tặng đồ, Diệp Tiểu Muội còn không phải theo đuổi đến cùng sao?
Tống Thanh Huy lập tức quyết định, anh không mang cái gì cả, ưỡn mặt đi tay không đến nhà họ Diệp cọ cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT