Xem như ban ngày vượt qua bình an, thế nhưng tới đêm khuya vắng người, Tống Thanh Huy lại tâm sự đầy bụng, lăn lộn khó ngủ.
Tay không cẩn thận đụng phải quyển sổ dưới gối, lại làm cho anh nhớ đến hình ảnh Diệp Tiểu Muội đưa quyển sổ. Nhắm mắt lại, khuôn mặt tươi cười hồn nhiên của Diệp Tiểu Muội lại trực tiếp hiện ra trước mắt. Bên tai giống như còn có thể nghe được giọng nói giòn giã của cô "anh Tống, em đợi thư hồi âm của anh".
Trên mặt, trong giọng nói, cũng không có một chút ngượng ngùng mà cô gái nên có, có cũng chỉ là Diệp Tiểu Muội đặc biệt xem như chuyện đương nhiên và tự tin, thật giống như ở trong mắt cô, anh chỉ có một lựa chọn là chấp nhận cô, không thể có lựa chọn thứ hai.
Lúc này, sự thẹn quá thành giận của Tống Thanh Huy đối với Diệp Tiểu Muội đã hoàn toàn tan biến, thay vào đó là sự hối hận và áy náy, anh nghĩ có lẽ trách nhiệm của mình tương đối nhiều. Nếu như đối xử xa lánh lạnh nhạt với Diệp Tiểu Muội giống như những đồng chí nữ khác, có lẽ cô sẽ không có nhiều hiểu lầm như vậy.
Nhưng anh nhất định phải trở về Bắc Kinh, không thể nào vào lúc này lại yêu đương với cô được. Cũng không biết Diệp Tiểu Muội tự tin tràn đầy từ trước đến giờ, không bao giờ nếm thử mùi vị thất bại, lần này có thể hờ hững tiếp nhận thực tế không vừa ý hay không.
Tống Thanh Huy thở dài, lại trở mình, tay theo thói quen đặt dưới gối, sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ.
Diệp Tiểu Muội không biết mấy suy nghĩ trong lòng kia của anh Tống, càng không biết anh trằn trọc trở mình khó ngủ như vậy, buổi tối Diệp Tiểu Muội ngủ vô cùng ngon!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play