Dưới sự nhận sai của Diệp Tiểu Muội, bàn tay của Vương Thúy Phân quả nhiên không có rơi xuống, có điều vẫn giơ cao bàn tay thẩm vấn: "Tóc bán bao nhiêu tiền, mua đồ gì?"
Nguy cơ vẫn chưa đi qua, Diệp Tiểu Muội đương nhiên lựa chọn thẳng thắn, từ hoa quả đến sườn dê tới quần áo mới vải vóc đều đổ ra hết, đến cả quyền sổ nhỏ mua cho anh Tống cũng không quên.
Vương Thúy Phân nghe vậy âm thầm gật đầu, ngoại trừ quần áo là cho mình, cái khác đều là mua cho nhà, bỗng chốc cảm thấy con gái ngốc cũng không phải không có thuốc nào cứu được. Có tiền ít nhất không phải ăn một mình, càng không có hẹp hòi giữ lại tích góp tiền riêng, chịu mua đồ ăn ngon cho bọn họ, ăn nhiều đồ của Tiểu Tống như vậy cũng biết báo đáp lại, có thể thấy bà ấy giáo dục vẫn thành công.
Nghĩ như thế, sắc mặt Vương Thúy Phân lập tức hòa hoãn hơn rất nhiều.
Diệp Tiểu Muội cũng không phải một mình cố gắng, ba người anh trai còn ở bên cạnh nỗ lực biện hộ giúp cô, cũng đề phòng bất cứ lúc nào em gái bị đánh, bọn họ có thể đúng lúc tới khuyên can.
Phát hiện thái độ của Vương Thúy Phân chuyển biến, Diệp Quân Hoa lập tức nói giúp: "Mẹ, Tiểu Muội bán tóc là do không có cách nào, tóc con bé vừa nhiều vừa dài, một năm phải dùng bao nhiêu xà phòng, em ấy cũng là thấy mẹ với chị dâu cả chị dâu hai tiếc xà phòng nên mới muốn cắt tóc. Nếu có thể bán lấy tiền, dù sao cũng tốt hơn cắt uổng phí."
Tuy rằng Diệp Quân Hoa rất công bằng nói tới ba người mẹ chồng nàng dâu, có điều hễ là người thông minh một chút đều biết đối tượng trong lời này của anh ấy là ai. Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú không hề phòng bị nằm không cũng trúng đạn, rất ăn ý lui về phía sau vài bước, để tránh khỏi bị chú em vì cứu em gái mà sốt ruột lôi mình ra "tế trời".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play