Nói thật, đồng chí nữ có điều kiện tốt nhất trong ký túc xá thanh niên trí thức cũng không phù hợp tiêu chuẩn kén vợ chọn chồng của Tống Thanh Huy. Diệp Tiểu Muội thì càng chênh lệch mười vạn tám ngàn dặm, dù cho cô có lòng cũng được, vô ý cũng thế, hành vi của cô cũng không nên gây nên chút gợn sóng nào trong lòng anh. Có thể nội tâm Tống Thanh Huy luôn bị người không nên nhất quấy nhiễu long trời lở đất, nhốn nháo hoảng loạn, ánh mắt như có như không đảo qua cái đầu xù của cô.
Bình tĩnh mà xem xét, kiểu tóc này của Diệp Tiểu Muội cũng không khó nhìn, ngăn ngắn còn có hơi ngổn ngang, làm cho cô trông thêm phần nhí nha nhí nhảnh, khiến người ta yêu thương. Nhưng từ sau khi Tống Thanh Huy nghe cô nói bán tóc mua vở, vừa nhìn đầu cô đã không có cách nào khống chế nhớ tới mái tóc dài vừa đen vừa sáng kia của cô, sau đó trong lòng bắt đầu dâng lên một cảm giác tê dại. Chính anh cũng không nhận rõ đây rốt cuộc là tiếc hận hay là đau lòng, hàng ngàn hàng vạn chữ đều bị chặn ở trong cổ họng.
Có điều Tống Thanh Huy không biết, sự im lặng vào lúc này của anh lại vừa đúng, khiến anh trở nên hết sức an toàn, người thông minh đảm đương duy nhất của nhà họ Diệp Diệp Quân Hoa tình nguyện hoài nghi em gái mình ngốc, cũng không hề nghi ngờ anh.
Diệp Quân Hoa chẳng những không có hoài nghi Tống Thanh Huy, thậm chí còn có chút bất ngờ đối với phản ứng hơi lạnh nhạt của anh.
Lấy vốn hiểu biết của anh ấy đối với anh Tống, anh Tống nhận được quà ít nhiều gì cũng sẽ tỏ ý, không nói một lời nào quá không phù hợp với tác phong của anh Tống, có điều Diệp Quân Hoa nghĩ thì nghĩ vậy. Tiểu Muội nhà bọn họ cũng không phải người bình thường, nói dễ nghe một chút là lạc quan rộng rãi, trên thực tế cho cô chút màu sắc là có thể mở phường nhuộm, nếu như anh Tống không biểu hiện rõ ràng một chút, vậy thì hoàn toàn bị Tiểu Muội nhà bọn họ bám lên. Anh Tống là người thông minh, bình thường cũng tiếp xúc với Tiểu Muội, có lẽ cũng nhìn thấu tính cách của cô, vì thế giả vờ lạnh nhạt, hi vọng cô có thể biết khó mà lui.
Nghĩ như vậy, Diệp Quân Hoa cũng không chút nào chú ý thái độ của anh Tống, trong lòng trái lại càng thêm yên tâm, Tiểu Muội không đáng tin cũng không sao, anh Tống không tiếp chiêu cô cũng không có cách nào.
Anh ba Diệp nhìn em gái ngốc bên cạnh rầu rĩ không vui như quả cà bị dính sương, không chỉ không đồng tình, trái lại cười trên sự đau khổ của người khác, người trong nhà hết cách với cô, sẽ luôn có người trị được cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT