Ban đầu Diệp Thư Hoa còn từ chối, không ăn thịt thơm ngon, chỉ ăn da heo, cô bị điên đấy.
Thế nhưng sau khi nếm thử một miếng da heo rừng, Diệp Tiểu Muội xúc động suýt chút nữa rơi nước mắt, thật là ngon.
Có lẽ tinh hoa của heo rừng đều ở trên da heo, béo mà không ngấy, thơm đầy tràn miệng, trái lại thịt có hơi khô, kém xa da heo làm cho người ta kinh ngạc.
Sau khi nếm thử, Diệp Tiểu Muội bị tình thương của cha như núi cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, sau đó còn có chuyện làm cho cô cảm động. Hưởng ứng lời kêu gọi của người cha đội trưởng, anh cả anh hai anh ba đứng xếp hàng cũng đưa da heo của từng người cho cô, tiếp đó Diệp Tiểu Muội ăn cả miệng đầy mỡ.
Có lẽ là thời cơ xoay chuyển, ăn cơm xong, may mắn của Diệp Thư Hoa vẫn chưa kết thúc, anh ba Diệp đột nhiên hỏi cô ngày mai có muốn vào thành phố chơi không.
"Chơi?" Diệp Thư Hoa nghe vậy chỉ bĩu môi, cảm thấy anh ba còn biết nằm mơ hơn cô, trong nhà giàu có à, không có chuyện gì mà còn muốn vào thành phố chơi.
Giai đoạn hiện tại cô muốn thỏa mãn cả yêu cầu ăn lẫn mặc đã rất khó khăn rồi, đi chơi gì đó vẫn xếp ở đằng sau đi, chờ cô ấm no lại nói tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT