Anh cả và anh hai phối hợp như vậy, Diệp Tiểu Muội làm người lớn không so đo với con nít, tiếp tục tò mò hỏi: "Tại sao còn phải mang theo băng ghế?"
Anh hai Diệp dửng dưng đáp: "Không muốn mang thì cứ đứng xem."
Anh ấy cũng không thích mang theo ghế, không nói đến việc trên đường rất phiền phức, phía trước thường thường có người che tầm mắt của bọn họ, cầm theo cũng ngồi không được bao lâu.
Anh cả Diệp trêu ghẹo nói: "Tiểu Muội cũng muốn đi xem phim à?"
Diệp Tiểu Muội gật đầu một cách đương nhiên, mỗi năm chỉ có một lần, thiếu cô làm sao được?
Anh cả Diệp thấy thế nở nụ cười: "Lần trước đi lên trấn với mẹ, không phải bảo là mệt c.h.ế.t đi được, không muốn đến trấn nữa sao?"
"Đúng vậy." Anh hai Diệp vội vàng phụ họa, anh ấy cũng nhớ tới việc này, vợ anh ấy còn ngầm lo lắng Tiểu Muội quá mức yếu ớt. Anh ấy nói cho vợ biết, Tiểu Muội thích nói ngoài miệng như vậy, lần sau nếu mẹ kêu Tiểu Muội đi lên trấn, chắc chắn Tiểu Muội cũng sẽ vui mừng đi theo. Từ nhỏ cô đã thích chạy ra ngoài, thăm họ hàng trong trấn gì đó, thói quen này không thể thay đổi ngay được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play