Nghĩ như vậy, Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú lại tiếp tục bình tĩnh nhặt rau, cũng không nói chen vào nữa, Vương Thúy Phân thì vẫn ung dung trêu ghẹo nói: "Gọi chị cả con về ăn thịt, con không đau lòng sao?"
"Chỉ cần mẹ vui, vậy thì con ăn ít đi hai miếng thịt cũng không vấn đề gì." Nếu Diệp Thư Hoa đã đề nghị như vậy thì tất nhiên có giác ngộ này, nếu như vẻ mặt của cô không đau lòng như vậy, vậy thì lại càng có sức thuyết phục hơn.
Diệp Thư Hoa "ngoan ngoãn" như vậy làm cho chị dâu cả Diệp lẫn chị dâu hai Diệp nổi hết cả da gà, nghĩ thầm chẳng trách cô em chồng này có thể dụ cả nhà đến mức dễ bảo, hành động buồn nôn như thế này cũng không phải hai người có thể học được.
Có điều buồn nôn thì buồn nôn, có tác dụng là được, tuy rằng Vương Thúy Phân không tiếp thu ý kiến của Diệp Thư Hoa, nhưng vẫn mở cờ trong bụng, còn giả vờ bình tĩnh quay đầu sang sẵng giọng: "Đến tết rồi, đại đội nào mà không g.i.ế.c heo tết, đại đội nào không tổ chức cho người vào núi săn thú, chẳng lẽ chị con còn thiếu chút thịt với mấy món ăn dân dã của nhà chúng ta sao?"
Vậy săn thú mùa đông không phải chỉ có đại đội Song Cương mới có truyền thống này?
Diệp Thư Hoa trừng mắt nhìn, chính xác thì cô không hề nghĩ đến cái này, có điều lại ngay lập tức thề son sắt nói: "Con không biết nhà chị cả có nhiều thịt heo hơn nhà chúng ta hay không, thế nhưng về món ăn dân dã thì khẳng định không nhiều bằng nhà chúng ta."
"Con biết à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play