Thời điểm khác, Diệp Thư Hoa không ngại giúp đỡ những việc nhỏ này, nhưng ngày hôm nay cô mới có ý thức nguy cơ, không thể lãng phí bất kỳ cơ hội cua nam thần. Diệp Thư Hoa không định giúp, con mắt nhỏ xoay vòng vòng, phóng đại nói: "Thật không tiện, rổ của em rất nặng, thực sự không có sức giúp anh rồi."
Lúc Tống Thanh Huy thấy con mắt Diệp Tiểu Muội xoay lung tung, thì có linh cảm ngày hôm nay cô có thể không dễ nói chuyện lắm, nhưng không nghĩ tới Diệp Tiểu Muội thật sự không ngại tìm loại lý do này, tầm mắt bất đắc dĩ lại buồn cười nhìn cô, khó hiểu nói.
"Chỉ là một chút kiều mạch, hẳn là sẽ không quá nặng nhỉ? Lại nói hộp cơm nhà cô bằng nhôm, cũng không có sức nặng gì…"
Còn chưa phản bác xong, Diệp Tiểu Muội đã cây ngay không sợ c.h.ế.t đứng xòe bàn tay ra cho anh nhìn: "Nhưng thật sự rất nặng, anh nhìn xem tay em xem đều bị xiết đỏ."
Tầm mắt Tống Thanh Huy còn chưa thu về, vừa vặn nhìn thấy hết vết xiết, không phải rất sâu, thế nhưng màu đỏ sẫm ở trong lòng bàn tay trắng nõn vẫn có vẻ đáng sợ. Tống Thanh Huy bỗng chốc không thể không xấu hổ kiên trì bảo cô giúp đỡ nữa, dù có là trai thẳng độc thân bằng bản lĩnh cũng biết thương hương tiếc ngọc.
Chần chờ một lát, Tống Thanh Huy không thể làm gì khác đành khách sáo nói: "Nếu không thì tôi cầm giúp cô?"
Diệp Thư Hoa cũng sẽ không khách sáo với anh, gần như là không thể chờ được nữa đưa rổ tới trước mặt anh: "Hay lắm hay lắm, vậy thì làm phiền anh Tống rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play