"Sao lại là làm phiền chứ, chú Diệp cháu ước gì mỗi ngày cháu đều tới nhà chơi." Ngoài miệng Vương Thúy Phân khách sáo chứ thật ra không hề quan tâm vấn đề thời gian, lúc này bà ấy đang ngại ngùng nhìn thịt trong tay Tiểu Tống, giả vờ không vui oán giận nói.
"Hôm nay chú Diệp cháu không căn dặn cháu sao? Tới dùng cơm không cần đem theo đồ, nếu không sau này chú thím cũng không dám gọi cháu."
Tống Thanh Huy vội vã giải thích: "Chú Diệp có nói ạ, thế nhưng lần trước cháu từng ăn thịt kho tàu của thím Diệp nên nhớ mãi không quên."
Vương Thúy Phân bỗng chốc dở khóc dở cười: "Người nhà của bọn thím nhiều người, thịt được chia đương nhiên cũng nhiều hơn thanh niên trí thức các cháu nhiều, còn có thể thiếu một bát thịt kho tàu của cháu sao?"
"Cháu nghe bọn họ nói thím Diệp nhận thịt ướp muối ở nhà…"
"Vậy cũng có chuẩn bị thịt kho tàu mà, cháu cái đứa nhỏ này!" Vương Thúy Phân sớm đã chuẩn bị xong, lúc bưng thịt về trong sân, đã nhanh chóng cắt khúc thịt ba chỉ giữ lại buổi tối đãi khách, chỉ là lúc đó Diệp Tiểu Muội quá bận rộn muốn khiến Diệp Đại Bảo phát thèm nên không phát hiện mà thôi.
Nghe nói như thế, trên mặt Tống Thanh Huy cũng thêm ngại ngùng, nhưng vẫn uyển chuyển nói: "Nhưng lấy về cháu cũng không biết nấu, những đồng chí khác trong ký túc xá thanh niên trí thức cũng không biết đều lãng phí một cách vô ích."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT