Vương Thúy Phân sớm biết tính tình của con gái út, đương nhiên không thật sự tức giận, thấy cô nghe lời làm việc, sắc mặt cố ý căng lên cũng hoà hoãn lại, thay đổi giọng điệu, có chút tận tình khuyên nhủ giáo dục.
"Trong đội hàng năm chỉ g.i.ế.c heo một lần, nhiều thịt như vậy luôn không thể ăn hết trong hai ba ngày, thoải mái ăn mấy ngày, lần sau ăn thịt phải đợi thêm một năm nữa, rất không có lời."
Diệp Thư Hoa rất ngọt ngào hỏi: "Ăn xong rồi không thể tới hợp tác xã mua bán mua sao? Vậy cũng không cần chờ cả năm."
Vương Thúy Phân dừng một chút, tâm trạng thở dài, lúc con gái út nên ngốc lại không ngốc, cô còn biết hợp tác xã mua bán cái gì cũng có. Có điều điều này cũng không làm khó được vợ đội trưởng, thay đổi phương hướng tiếp tục d.a.o động nói.
"Mua thịt heo không cần tiền sao? Tiền là chuyện nhỏ, phiếu thịt làm sao có? Nông thôn chúng ta lại không giống trong thành phố, người thành phố bọn họ còn phát phiếu thịt phiếu đường công nghiệp, chúng ta có cái gì?"
"Thật vất vả tích góp ít phiếu thịt, thịt heo lại không dễ mua. Mỗi tháng chút thịt lợn ấy cũng cho người thành phố trước, đến phiên hợp tác xã mua bán trong trấn còn mấy cân thịt? Người ở trên trấn còn chưa đủ cướp, đâu còn đến phiên chúng ta?"
Những việc này Diệp Thư Hoa vẫn được nghe lần đầu, sợ đến mức trợn cả mắt lên, khó có thể tin hỏi: "Nói như vậy có tiền cũng không xài được hả?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT