Ngược lại bà ấy không sợ con gái út bị Tống Thanh Huy lừa gạt, tuy rằng cô nhóc này dỗ người số một, thế nhưng dù sao cũng là con gái nông thôn, Vương Thúy Phân cũng không dám bảo đảm nhất định có thể gả cô vào trong huyện. Loại người thành phố tới từ thủ đô như Tiểu Tống lại càng không dám nghĩ đến, mà đề phòng cô nhóc này thấy Tiểu Tống ra tay hào phóng lại như thấy thịt xương, lại giống như trước đòi đồ tốt, bởi vậy mới vừa tới gần gục mặt hỏi.
"Đứng ở chỗ này làm gì, không biết xếp hàng giúp bọn mẹ sớm một chút?"
Diệp Thư Hoa bị hỏi mà bối rối, theo bản năng nhìn Tống Thanh Huy: "Đúng vậy, sao con không nghĩ tới có thể xếp hàng trước."
Tống Thanh Huy bị cô nhìn không khỏi có chút chột dạ, sờ mũi, vẻ mặt như không có chuyện gì xảy ra phụ họa: "Tôi cũng không nghĩ tới, vẫn là thím Diệp nghĩ sâu xa."
DTV
"Là Tiểu Muội không nhạy bén, sao có thể trách cháu chứ." Vương Thúy Phân nở nụ cười hòa ái với Tống Thanh Huy, quay đầu lại lườm Diệp Thư Hoa, giây lát thành mặt mẹ kế, chỉ tiếc mài sắt không thành thép hỏi.
"Vậy con tới đây lâu đã làm được gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT