Sau đó, Khương Hỉ không nhớ rõ mình đã lên gác mái và ngủ như thế nào. Khi tỉnh dậy, trời đã tối đen. Bên ngoài, tiếng pháo hoa vang lên rộn rã. Sau một giấc ngủ, cơ thể cô cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Khương Hỉ nghe thấy tiếng lách cách từ dưới lầu, không biết Khương Tiểu Thiền đang làm gì. Cô thay quần áo rồi bước xuống.
Mạnh Tuyết Mai không có nhà. Khương Tiểu Thiền đang xắn tay áo, đứng trên đầu ngón chân, cầm muỗng sắt khuấy nồi trên bếp. 
“Em đang nấu gì thế?” Khương Hỉ hỏi.
“Chị tỉnh rồi!” Khương Tiểu Thiền vui vẻ nhìn cô, giống như một chú cún vẫy đuôi: “Em đang nấu cháo đậu xanh, vừa nấu xong, định lên gọi chị đó!”
Khương Hỉ nhìn thấy vết sẹo trên cánh tay Khương Tiểu Thiền. Cô lặng lẽ sờ lên cánh tay mình… Vết sẹo kia vẫn còn đó. Cô cúi đầu che đi cảm xúc, rồi vui vẻ nói: “Chị tạm thời chưa đói đâu, em múc một bát để dành, lát nữa chị ăn.”
Khương Tiểu Thiền ngạc nhiên: “Để dành? Mang đi đâu?”
“Gọi Lâm Gia đi, chúng ta đi xem pháo hoa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play