"Nói đi, có chuyện gì?" Ôn Thiệu đi thẳng vào vấn đề.
Dương Kỳ Nhu cắn răng, nói: "Gần đây trong kinh thành xuất hiện những thứ này, đều là do ngươi làm ra phải không? Ngươi không cần phủ nhận, chúng ta đều đến từ cùng một nơi, ta lẽ nào còn không rõ ràng sao?"
Ôn Thiệu khẽ cười một tiếng: "Sao? Đến nhận đồng hương?"
"Phải, mà cũng không phải." Dương Kỳ Nhu nhìn hắn, "Ta muốn hợp tác với ngươi."
Nụ cười trên mặt Ôn Thiệu lập tức lớn hơn, mang theo mười phần trào phúng: "Hợp tác? Ngươi có thể cung cấp cho ta cái gì? Kỹ thuật? Không cần. Tiền tài? Ngươi có sao? Hay là ngươi, một người nhìn qua cũng chẳng có tác dụng gì?"
Dương Kỳ Nhu nghe giọng điệu khinh miệt của hắn, lửa giận trong lòng lập tức sắp không kiềm chế được, nhưng lý trí vẫn còn, trên mặt gượng ép nở một nụ cười.
"Chậc, thật xấu." Ôn Thiệu buông lời châm chọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT