Khi Tống Hi còn nhỏ, đánh giá của người nhà dành cho cô chính là "suy nghĩ đơn giản" "không giấu được chuyện gì", có tâm trạng gì cũng hiện hết lên trên mặt, không cần mở miệng, người khác đã nhìn ra cả rồi.
Tan học về nhà vui tươi hớn hở, vậy thì trên trường đã gặp được chuyện gì vui vẻ; nếu vừa về nhà đã ủ rũ cúi đầu, vậy chính là có ai đó đã trêu chọc khiến cô không vui.
Ngay cả khi chơi bài poker với bạn nhỏ nhà hàng xóm, rút bài so lớn nhỏ, nếu cô lấy được lá bài lớn, khóe miệng cũng có thể cười đến mang tai.
Nhưng Tống Hi tâm tư đơn thuần như vậy, hôm nhìn thấy Bùi Vị Trữ ở cùng người đẹp đi xe thể thao kia, cũng đột nhiên học được cách ngụy trang.
Cô như khoác lên một lớp vỏ bọc "tất cả đều bình thường", lúc ăn cơm tối vẫn cười cười nói nói với mẹ và Trương Thiến, sau khi ăn xong vẫn dắt "Siêu Nhân" ra ngoài đi dạo như bình thường, không ai nhìn ra manh mối gì.
Tống Hi không đi theo con đường bình thường vẫn hay đi mà dắt "Siêu Nhân" đi theo một hướng khác.
Trong cái đầu nhỏ của "Siêu Nhân" không có suy nghĩ gì, hoàn toàn không cảm thấy đổi sang con đường khác có gì không đúng, hưng phấn chạy tới chạy lui ở địa điểm mới, nâng cái chân sau lông xù lên, hùng dũng oai vệ lại khí thế bừng bừng đánh dấu khắp nơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play