Khi đó cô cũng không có sở thích nào khác, một lần tình cờ nghe được hai người hát vài câu, làm nũng với bọn họ nói rằng cô muốn học.
Hai ông bà vừa nghe đã vui vẻ, giống như không nghĩ tới chuyện một đứa trẻ sẽ thích cái này, luôn miệng đồng ý.
Ngay từ đầu bọn họ chỉ tùy tiện dạy dỗ cô một chút, vốn tưởng rằng một đứa bé chỉ có thể kiên trì học hai ngày sẽ không còn hứng thú, ai biết Lâm Tịch lại kiên trì cứ như vậy ngày qua ngày, cô cũng học được chút da lông.
Tuy nhiên sau đó trở vê nhà họ Triệu, không có cơ hội học tập, chỉ có thể nhân lúc rảnh rỗi vô sự, tự mình hát một bài giải sầu.
Sau khi hát xong một đoạn, Lâm Tịch cảm thấy cũng đủ rồi cho nên chuẩn bị dừng lại, ai ngờ đạo diễn không biết từ nơi nào mở một đoạn nhạc đệm, vậy mà không hề bị lệch tiết tấu, sau đó còn bày ra vẻ mặt cổ vũ 'Tiếp tục tiếp tục, không nên dừng ' nhìn nàng.
BỊ nhạc đệm kéo vào, Lâm Tịch không còn cách nào khác chỉ có thể tiếp tục hát tiếp: 'Hứa nương nương, Hứa nương nương từ từ kính rượu trên đài, đột nhiên giận giữ thổi tắt ánh nến..."
Phòng phỏng vấn là một phòng họp bên cạnh phòng khách ở lầu một, vì đảm bảo có không khí lưu thông trong phòng, cho nên cửa chỉ khép hờ, giọng hát của Lâm Tịch xuyên qua khe cửa, bay tới trong sân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT