Trân Huy thân là đội trưởng, anh ta cũng tận lực làm sôi động bâu không khí ở trên bàn cơm, cũng may có hai người Hứa Phong và Thẩm Nhân Nhân cổ vũ, ăn xong một bữa sáng bầu không khí cũng hòa hoãn hơn không ít.
Sau khi ăn sáng xong, mọi người thu dọn đồ đạc, chuẩn bị ra ngoài.
Bởi vì kinh phí du lịch có hạn, đoàn người dựa theo lộ tuyến Lâm Tịch đã đề ra bắt đầu ngồi tàu điện ngầm, xuất phát đi tới nơi đầu tiên mà tổ tiết mục quy định, tháp Eiffel.
Hai người Vu Diệu Hân và Dư Manh Manh cũng coi như có chút đúng mực, ở trước ống kính cũng thu liễm không ít, nhưng so với sự thân thiết hôm qua thì hôm nay rõ ràng hai người đã có khoảng cách hơn nhiều.
Vốn Vu Diệu Hân muốn giúp Trần Huy tìm đường, dù sao tiếng Anh của cô ta cũng không tệ lắm, nhưng sau khi mọi người đi ra ngoài mới phát hiện, biển chỉ đường ở Pháp phần lớn là tiếng Pháp, chỉ có lác đác một ít biển chỉ đường tiếng Anh, nếu như thuần túy dựa vào tiếng Anh để tìm đường thì quả thực là phí sức.
Mà lúc này, vai trò của Lâm Tịch mới được thể hiện.
Ngay từ đầu mọi người chỉ cho rằng cô hẳn chỉ biết chút da lông, dù sao tiếng Pháp ở Trung Quốc cũng không phổ biến như tiếng Anh, nhưng dần dần mọi người đã phát hiện, Lâm Tịch không chỉ có thể xem hiểu biển số chỉ đường, còn có thể dùng khẩu ngữ tìm người bản địa hỏi đường, cứ như vậy dẫn mọi người đã tìm được trạm tàu điện ngầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play