Lâm Tịch cười cười, vẻ mặt thẳng thắn nhìn về phía vị phóng viên đặt câu hỏi kia.
"Anh cảm thấy tôi nên thấy thế nào đây?" Cô hỏi ngược lại.
Phóng viên kia rõ ràng đã khựng lại, dường như muốn nói gì đó.
Nhưng mà, Lâm Tịch lại không cho anh ta cơ hội này, trực tiếp nói:
"Tôi không biết anh định nghĩa từ dựa hơi" thế nào, là từ khen ngợi hay từ phê phán? Nhưng tôi muốn nói rằng, đúng là nhờ có Thầy Lục mà tôi được nhiều người chú ý đến, đây là sự thật không thể phủ nhận."
"Nếu không phải vì hợp tác với Thầy Lục trước đây, có lẽ bây giờ các anh vẫn chưa biết đến tôi, và có lẽ đoàn làm phim cũng không chú ý đến tôi. Điều này, tôi chưa bao giờ phủ nhận. Ngược lại, tôi cảm thấy mình rất may mắn, như các anh nói, nhờ dựa hơi Thầy Lục mà con đường của tôi đã dễ dàng hơn nhiều so với người khác."
Lâm Tịch nhìn Lục Ly Bạch một cái, chân thành nói: "Vì vậy, xét về một số khía cạnh, Thầy Lục được xem là quý nhân của tôi. Được trở thành bạn của thây và hợp tác lần nữa là vận may của tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play