Chẳng qua là Lâm Tịch nghĩ tới lát nữa còn phải nấu cơm, vẫn nhịn không được thở dài, cô thật sự rất lười động tay.
Ôi, sớm biết vậy thì vừa rồi khi Lục Ly Bạch nói muốn đi mua thức ăn thì cô cứ ngăn cản là tốt rồi, như vậy chờ khi anh tới, hai người cũng có thể tùy tiện gọi chút đồ ăn bên ngoài, ngay cả bát đũa cũng không cần rửa, rất thuận tiện.
Nhưng hiện tại nghĩ cái gì cũng đã muộn rồi, Lâm Tịch yên lặng, tê liệt trở về trên sô pha, thôi quên đi, có thể lười một chút thì cứ lười một chút đi, thật lòng không muốn nhúc nhích chút nào.
Khoảng nửa giờ sau, chuông cửa vang lên.
Lâm Tịch mở cửa, nhìn Lục Ly Bạch mang theo một túi đồ ăn đứng ở cửa, không khỏi ngẩn người. "Chỉ có một mình anh thôi sao, Tiểu Từ không tới à?"
Lúc nãy ở trong điện thoại nghe Lục Ly Bạch nói để Tiểu Từ đi mua thức ăn, cho nên, Lâm Tịch theo bản năng cho rằng Tiểu Từ cũng sẽ tới, cho nên lúc này nhìn thấy chỉ có một mình anh thì không khỏi có chút ngoài ý muốn.
Biểu cảm của Lục Ly Bạch dừng một chút, trả lời: "Nhà Tiểu Từ có chút việc gấp, tôi bảo cậu ấy về trước rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT