"Chị gái, chị không vui sao, có phải ba ba bệnh rất nghiêm trọng hay không?" Đông Đông kéo kéo ống tay áo Lâm Tịch, giọng nói trẻ con hỏi.
Lâm Tịch nắm bàn tay nhỏ bé của cậu nhóc, lắc đầu: "Chị gái không có không vui, Đông Đông tại sao lại hỏi như vậy, ai nói với em chuyện gì sao?”
"Không ai nói với em, nhưng em thấy mẹ khóc, còn khóc nhiều lần."
Cậu nhóc nói xong, trong hốc mắt đột nhiên chứa đầy nước mắt, Lâm Tịch thấy thế thì vội vàng lấy giấy lau cho cậu bé.
Nhưng ai ngờ càng lau nước mắt của cậu nhóc càng nhiều, cuối cùng lại ủy khuất ghé vào trong ngực Lâm Tịch khóc lớn.
Lâm Tịch thở dài, nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an cậu bé, tâm tư của trẻ con đều rất mẫn cảm, có đôi khi mọi người cảm thấy bọn họ không hiểu chuyện, nhưng thật ra bọn họ đều hiểu.
Bất kể là thím Ngô, hay là mẹ Lâm, từ trong lời nói ấp úng của hai người, Lâm Tịch cũng đã đoán được đại khái tình huống của cha Lâm, sợ là không lạc quan lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play