Cao Du Thành nhìn cô nương đối diện xấu hổ hận không thể giấu mình đi, cũng có chút không biết làm sao. Hắn chưa từng ở chung với cô nương nào, không biết nên mở miệng như thế nào. Nhưng trong tình huống này cũng không thể để cô nương nói chuyện trước, vì thế, hắn trấn định lại, dịu giọng nói: "Năm nay ta bốn mươi, Tiết cô nương có biết không?"
Tiết Dao nhẹ gật đầu, sau đó nàng cảm thấy không nói lời nào có vẻ không lễ phép, nhân tiện nói: "Ta tên Tiết Dao."
Giọng nói dịu dàng của cô nương khiến Cao Du Thành hơi đỏ mặt, hắn ừm một tiếng, vắt hết óc tìm đề tài, cuối cùng nghẹn ra một câu: "Cô nương làm đậu hoa rất ngon."
Tiết Dao nghe vậy mới lại nhanh chóng ngước mắt nhìn hắn một cái, đỏ mặt nói: "Đa tạ, nếu đại nhân thích, ta lại..."
"Không cần." Cao Du Thành vội đưa tay ngăn cản nàng, sợ nàng hiểu lầm, bổ sung: "Hôm nay ta đã ăn bốn bát rồi."
Tiết Dao ngẩn ra, sau đó không nhịn được mà mím môi cười cười.
Đúng vậy, lúc đi ăn hai bát, trở về ăn một bát, vừa rồi lại ăn một bát với Thế tử, cho dù là lượng cơm ăn có lớn hơn nữa cũng sẽ không chịu nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play