Ngoài phòng truyền đến tiếng động, Chử Công Tiện vội ngồi thẳng người, hơi có chút căng thẳng nhìn lại.
Một lát sau, một bóng người xuất hiện ở cửa ra vào.
Hôm nay là ngày nghỉ tắm gội nên Kiều Tương Niên không đội quan, chỉ dùng một cây trâm cài tóc, mặc một bộ áo bào màu lam có hoa văn mây rộng rãi, thắt lưng cùng màu, rõ ràng là trang phục cực kỳ đơn giản lại không che giấu được khí chất lỗi lạc tự nhiên của hắn.
Dù là Chử Công Tiện tài văn chương nổi bật, trong thoáng chốc cũng không tìm được từ thích hợp để hình dung phong hoa khí độ của Kiều Tương Niên. Rõ ràng là khuôn mặt giống Kiều Hữu Niên nhưng lại khiến người ta liếc mắt một cái là có thể phân biệt ra hai người.
Chử Công Tiện ngây người trong chốc lát, vội đứng lên chắp tay nói: "Tại hạ Chử Công Tiện, bái kiến Kiều Đại công tử."
Kiều Tương Niên bất động thanh sắc đánh giá Chử Công Tiện một chút, đưa tay đỡ hờ, ôn hòa nói: "Chử công tử không cần đa lễ."
Trường thân như ngọc, không kiêu ngạo không siểm nịnh, tự thành một phen khí khái, ánh mắt Kiều Hữu Niên thật sự không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT