Mùng năm tháng ba, thời tiết sáng sủa, thích hợp gả cưới.
Phủ tướng quân, Liễu Tương đã thay xong hỉ phục, Dương thị vẽ xong hoa điền, nhìn gương mặt trong gương rực rỡ, đôi mắt Dương thị dần ươn ướt. Liễu Tương nhìn thấy, nhẹ cầm tay bà, gọi một tiếng trấn an: "Thẩm thẩm."
Dương thị rưng rưng ừm một tiếng, cầm ngược tay nàng, trong nụ cười mang theo nước mắt: "Xem như cũng chờ đến ngày này."
"Trước kia ta còn không hiểu vì sao con lại nhận định thế tử độc nhất vô nhị, nhưng trải qua những ngày này ta đã hiểu rõ, thế tử là người tốt, đối xử với con cũng tốt. Sau này đến phủ Minh Vương, chúng ta cũng yên tâm."
"Nhưng nếu sau này hắn bắt nạt con, con nhất định không thể giấu diếm, cứ việc nói cho a huynh của con, nó nhất định sẽ trút giận cho con."
Liễu Tương chân thành nói: "Thẩm thẩm yên tâm, chàng ấy là người rất tốt, sẽ không ức hiếp con."
Hắn cũng là người khiến người ta rất đau lòng, bây giờ nàng chỉ hận không thể đem tất cả trân bảo thế gian nâng đến trước mặt hắn, giành lấy nụ cười của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT