Mấy ngày nay Liễu Tương cũng lờ mờ nhận thấy được từ trong những câu chữ và thái độ của những người xung quanh, có lẽ nàng và Tạ Hành quen biết nhau nhưng nàng lại không ngờ rằng bọn họ lại có mối quan hệ như vậy.
Nàng không biết nơi núi xanh vờn quanh là nơi nào, càng không biết tại sao bọn họ lại ở nơi đó nhưng nàng thật sự nhìn thấy rõ ràng mặt Tạ Hành.
Trong Bách Thiện Lâu, ống tay áo của người bên cạnh nàng có hoa văn kim vân giống như Tạ Hành, mà kiểu dáng như vậy ngoại trừ Tạ Hành thì chỉ có các hoàng tử mới có thể dùng. Nhưng trong lòng nàng mơ hồ có cảm giác người ngồi bên cạnh nàng ở Bách Thiện Lâu cũng là Tạ Hành.
Cho nên trong năm năm này, nàng đã tới Ngọc Kinh, quen biết Tạ Hành ở đây.
Xe ngựa chậm rãi dừng lại, Liễu Tương thu suy nghĩ lại, vén rèm xe lên nhìn, thấy đã đến hậu viện vương phủ.
Tạ Hành còn chưa tỉnh, nàng ra hiệu cho phu xe và ám vệ đi theo sau rồi buông rèm xe xuống, yên tĩnh chờ đợi.
Nàng không dám suy nghĩ sâu xa nữa, sợ sẽ gây ra đau nhức rồi ảnh hưởng khôi phục. Hiện giờ nàng đã có thể nhớ tới một số đoạn ngắn, chứng minh việc khôi phục cũng không tệ lắm, nàng cũng không cần sốt ruột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT