Ngày hôm sau, trời mưa cả ngày làm mùi máu đã tiêu tan đi không ít. Cuối cùng người ẩn sau lưng cũng bị lôi ra, tai họa ngầm của thái tử và nhị hoàng tử rất nhanh liền được loại bỏ, cuối cùng Tạ Hành cũng bình tĩnh lại.
Hắn đứng ở bên cửa sổ, đưa tay cảm thụ nước mưa rơi xuống, lạnh buốt mát lạnh, cực kỳ thoải mái.
Hắn nhẹ nhắm mắt lại, hưởng thụ sự yên tĩnh hiếm thấy.
Lúc này, đột nhiên có một bàn tay kéo tay hắn lại, Tạ Hành không cần mở mắt đã biết là ai.
Lúc nàng đến bên cạnh hắn, hắn đã ngửi thấy mùi thơm quen thuộc chỉ thuộc về nàng.
"Trọng Vân nói rồi, Thế tử không thể dính mưa." Liễu Tương kéo tay hắn lại, nhanh chóng dùng khăn lau sạch sẽ: "Hôm nay gió cũng lớn, cảm lạnh thì phải làm sao?"
Nàng nói xong không thấy Tạ Hành hé răng, ngước mắt nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của hắn, nàng mới nhận ra có chút quá mức, nhưng vẫn kiên trì lau khô tay hắn rồi mới buông ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play