Sáng sớm hôm sau, xe ngựa của Ngọc Minh Triệt rời khỏi Tố Dương, vì che giấu tai mắt người ngoài, cận vệ của hắn cũng rời đi.
Đương nhiên Ngọc Minh Triệt ở trong phòng náo loạn một trận, nói không có hộ vệ ở cùng, hắn sẽ buồn bực chết trong phòng.
Huyền Chúc lĩnh mệnh rời khỏi thành, Ô Diễm và Trường Canh không hàng phục được hắn, Liễu Tương thấy mặt Tạ Hành lộ vẻ mất kiên nhẫn xoa huyệt Thái Dương, liền cầm đao đi tới đá văng cửa ra, uy hiếp nói: "Nếu không có hộ vệ, người nhà Diêu gia sẽ không tin, Huyền Chúc đã đi theo ra ngoài rồi, trở về sẽ biết Diêu gia có phái người theo dõi ngươi hay không, nếu ngươi thật sự muốn đâm đầu vào chỗ chết, không bằng ta cho ngươi mượn một cây đao, còn dám gây chuyện nữa, ta sẽ động thủ thay ngươi."
"Yên tâm, tẩu tẩu ra tay rất nhanh, đảm bảo một đao xuống mà ngươi còn không cảm thấy đau thì đã chết rồi."
Ngọc Minh Triệt bị hù dọa trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào nàng: "Ngươi, ngươi!"
"Câm miệng, muốn nói gì thì nói với Ô Diễm, không được la hét ầm ĩ, quấy rầy phu quân tương lai của ta, hiểu chưa?" Liễu Tương đặt đao lên bàn, lạnh lùng nói.
Ngọc Minh Triệt liếc nhìn hàn quang trên đao, nuốt nuốt nước miếng, gật đầu: "Đã rõ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play