Bùi phu nhân liếc nhìn đứa con trai một cái, thấy hắn ăn rất chậm, dường như đang dư vị điều gì. Bùi phu nhân không để tâm lắm, còn nghĩ con trai cũng giống mình, đang đắm chìm trong mỹ thực.
Đợi ăn cơm xong, hai người lại ngồi xuống uống trà.
Nói cũng kỳ lạ, Bùi phu nhân ngày thường chỉ lo buôn bán hoặc xã giao với các mệnh phụ, đối với việc ăn uống cũng chỉ là ăn cho no bụng mà thôi. Ai ngờ rằng, ăn cơm cũng có thể hưởng thụ đến thế:
“Ta đây là lần đầu tiên cảm thấy ăn cơm không đơn giản chỉ là để no bụng, trách sao mấy ông lớn bà lớn kia lại thích đến các tửu lâu như vậy.”
"Nương ngày thường nhọc lòng quá độ, giờ trong nhà đã có bổng lộc của con và cha, số tài sản còn lại thì mua thành ruộng đất, nhà cửa cho thuê, đến kỳ thì thu tiền thuê là được rồi." Bùi Chiêu nhớ đến sự vất vả của mẫu thân, thuận miệng khuyên nhủ.
"Ngươi coi ta là 'si nhi' chắc?" Bùi phu nhân nhớ đến đám người quản tiền thuê nhà trong kinh đô hay gọi là "si nhi", không khỏi bật cười.
Bùi Chiêu cũng cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT