Loan Nương nhìn theo ngón tay nàng, bất an liếm liếm môi, cuối cùng bất đắc dĩ cười: "Không thể gạt được tỷ tỷ."
"Ngươi thường ngày sĩ diện nhất, nếu không phải cùng đường sẽ không đem đồ cũ đến tặng người." Mật Phượng Nương tức giận nói, "Nói đi."
"Không thể gạt được tỷ tỷ, hiện giờ sinh kế nhà ta không bằng trước kia, thấy nữ nhi sắp đính hôn, còn có của hồi môn lớn phải lo, cho nên đành lấy trứng chọi đá..." Loan Nương mặt đỏ bừng, nhưng vẫn cố gắng hết sức nói.
Nhà nàng trước kia có của hồi môn, còn có Thái Chiếu làm tiểu lại được chút bổng lộc, trong nhà cuộc sống rất khá, nhưng từ khi ra tông, Mật Phượng Nương lấy lại của hồi môn, cuộc sống Loan Nương liền không được tốt: Tiền lãi vốn nhà mẹ đẻ đều phải giao, nhưng mấy năm nay bọn họ tiêu pha không ít, vì vậy tiền Thái Chiếu làm quan tích góp phần lớn để bù vào chỗ trống này, còn lại chẳng bao nhiêu.
"Cho nên ngươi đi giúp người ta sao chép?" Mật Phượng Nương cứng rắn hỏi.
Loan Nương không ngờ tỷ tỷ nhìn ra cả việc này, nhìn theo ánh mắt nàng mới thấy trên tay áo dính mực, hoảng hốt đem tay áo giấu đi: "Phu quân trợ cấp gia dụng, ta biết chữ nghĩa nên giúp đỡ một chút, như vậy mới nhanh."
"Cha mẹ năm đó dạy dỗ ngươi chữ nghĩa đâu ngờ tới hôm nay?" Mật Phượng Nương thở dài, đưa một tờ ngân phiếu, "Vậy thôi, tấm ngân phiếu này coi như ta thêm đồ cưới cho cháu ngoại gái."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play